๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Ngoài hoàng cung, trên chiếc xe ngựa màu đen, Phạm Nhàn đang day day mi tâm của mình, có cảm giác khó chịu. Vừa là vì y mệt mỏi quá mức, vừa là do hôm nay nghe được quá nhiều tin tức xấu trong cung. Đúng như Hoàng đế đã nói, bên phía Tây Hồ không nghỉ ngơi dưỡng sức mấy năm thì không thể tạo thành uy hiếp thực chất với Khánh Quốc, nhưng bên phía Bắc Tề... Thượng Sam Hổ tái xuất!
Thượng Sam Hổ, Phạm Nhàn nghĩ đến tên của người này là cảm thấy đau đầu. Tuy y không tận mắt chứng kiến trận ám sát trên con đường lớn trong trong đêm mưa, nhưng lại hiểu rất rõ sự lợi hại của vị đại tướng lường danh thiên hạ kia.
Yến Tiểu Ất tới phương bắc, liệu có thể ngăn cản được Thượng Sam Hổ hay không? Huống chi, gần đây Tiểu Ất huynh đây mất con, chỉ e sẽ dần dần xa rời triều đình. Hoàng đế lại có vẻ không sợ Yến Tiểu Ất thực sự nổi điên quy thuận kẻ địch.
Về phần vì sao Phạm Nhàn lại cảnh giác với Thượng Sam Hổ như vậy, thực ra nguyên nhân rất đơn giản. Trong kinh thành Bắc Tề, y rất tàn nhẫn bẫy Thượng Sam Hổ một cú, khiến cho vô số thủ hạ của hắn chết thảm, chỉ sợ đến giờ tiếng hô giữa đêm khuya “kẻ giết ta là Phạm Nhàn” vẫn còn vang vọng trong kinh thành Bắc Tề, huống chi là cha nuôi của Thượng Sam Hổ, Tiếu Ân đại nhân bị chính mình bắt thì bắt, giết thì giết...