TRUYỆN FULL

[Dịch] Khánh Dư Niên

Chương 1001: Ôi, nước mắt 2

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Mỗi khi nghĩ đến điều đó, lòng hắn chợt thấy u sầu, sau đó nổi giận, nhưng cuối cùng lại cảm thấy biết ơn sâu sắc đối với vị Tiểu Phạm đại nhân bên ngoài cung kia.

Hồng Trúc không phải là kẻ vong ân bội nghĩa, theo chân lý "kẻ sĩ sẵn lòng hi sinh vì tri kỷ", hắn luôn tự nhận là tuy dưới khố không còn thứ kia, nhưng tấm lòng mình... vẫn là một sĩ tử.

Ngón tay hắn ta nhẹ nhàng vuốt ve những hạt tròn trên bề mặt cái ấm tử sa, nhưng tâm tư lại không đặt trên cảm giác thoải mái này. Hắn đang nghĩ về việc mình mạo hiểm thông báo cho Tiểu Phạm đại nhân, không biết chuyện này sẽ đem đến tai họa gì cho mình... Hắn luôn cảm thấy sợ hãi, lo lắng suốt nhiều ngày. Mãi đến khi Tiểu Phạm đại nhân trở về kinh thành, hắn mới cảm thấy bình tĩnh trở lại. Chuyện đáng sợ như vậy cứ giao cho Tiểu Phạm đại nhân xử lý, có lẽ đại nhân cũng thu được lợi ích gì đó từ việc này, mình cũng coi là đã trả ơn phần nào, chỉ cần... chuyện đó không liên quan gì đến mình là tốt rồi.

Ngón tay của Hồng Trúc bỗng dưng run rẩy một hồi, hắn lè lưỡi liếm ướt đôi môi khô khốc do căng thẳng, khàn giọng nói: "Ngươi ra ngoài đi, ta mệt rồi, không cần đến làm phiền ta nữa."

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất