๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phạm Nhàn nhíu mày, nói: "Cũng không đến nỗi... ai dám giết người trong phủ của Đại hoàng tử? Chẳng qua là... cảm thấy rằng việc này hơi khó xử lý."
Phạm Tư Triệt cúi đầu, lập tức hiểu rõ ý định ca ca lo lắng điều gì. Đại hoàng tử chọn cuối tháng để mời khách, khách mời lại là Phạm Nhàn và Nhị hoàng tử. Có lẽ Đại hoàng tử vẫn muốn hai "đệ đệ" của mình hòa bình trở lại. Ca ca không thể không nể mặt Đại hoàng tử, nhưng... lại càng không thể ngừng tay với Nhị hoàng tử, chẳng trách ca ca lại cảm thấy khó xử như vậy.
Hắn tự tin mình đã nhận ra lý do khiến huynh trưởng nặng lòng, lắc đầu nói: “Ăn thì ăn thôi, nói cái gì cũng không nhận, Đại điện hạ cũng chẳng làm gì được huynh."
Phạm Nhàn cười: "Cũng có lý." Y nhìn đệ đệ một hồi, đột nhiên nói: "Muốn ra ngoài lắm sao? Thế thì không được xuống xe, chỉ được ngồi trong xe nhìn ra ngoài."