๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Bây giờ kế hoạch có trong lòng, tuy không biết liệu có vấn đề gì xảy ra hay không, nhưng dẫu sao cũng tốt hơn nhiều so với vài ngày trước, thấy một bát chân giò được nướng chín mà không tìm được chỗ nào thích hợp để cắn.
Tất cả quá trình đều đã được suy nghĩ kỹ lưỡng, giờ chỉ cần Hồng Trúc đi xử lý. Tất nhiên cũng cần Hoàng đế thực sự như Phạm Nhàn đã dự đoán, nhạy cảm, đa nghi, đầy sức tưởng tượng và trí tuệ.
Đúng như Trưởng công chúa và Phạm Nhàn luôn nghĩ, Hoàng đế của Khánh Quốc thật sự là người mẫn cảm và đa nghi. Hơn nữa nhân vật đứng lâu năm trên đỉnh cao chính trị luôn tưởng tượng tất cả các âm mưu theo hướng tới tồi tệ nhất, sau đó phát huy trí tuệ của mình. Vì vậy, càng nghĩ, Phạm Nhàn càng buông lỏng, càng cảm thấy chắc chắn lần này Hoàng đế lão tử sẽ bị mình chơi xỏ một cách tinh vi.
Có thể lập kế hãm hại người khác mà không để bản thân rơi vào trong đó, Phạm Nhàn cảm thấy một chút đắc ý hiếm thấy. Cho dù hiện giờ y đã là một cao thủ cửu phẩm, là nhân vật quyền quý tay nắm đại quyền, nhưng anh vẫn luôn duy trì tâm trạng bình tĩnh. Có điều hôm nay, lòng đắc ý này có làm thế nào cũng không thể kiềm chế được.