๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Tiết Thanh rời kinh sớm, di đường nhanh, chỉ mất hơn hai mươi ngày đã đến Tô Châu. Hắn biết rõ những thiệt thòi mà Minh gia phải chịu trong thời gian gần đây, nhưng hắn vẫn tưởng đây chỉ là Giám Sát viện tiếp tục làm suy yếu Minh gia. Nhưng Tiết Thanh thật sự không ngờ Phạm Nhàn lại tự tin đến mức độ viết trong bức thư... dường như đang chuẩn bị giải quyết dứt điểm.
"Phạm Nhàn dựa vào cái gì mà nói như vậy? Đây có phải đánh nhau đâu."
Rõ ràng Tổng đốc Giang Nam Tiết Thanh không biết về mánh lới của Chiêu Thương tiền trang, đang đau đầu suy nghĩ xem lòng tin của Phạm Nhàn đến từ đâu, vì sao trong thư lại cảnh báo mình, bảo mình chuẩn bị tinh thần.
"Nếu khâm sai đại nhân đã nói như vậy, tức là trong lòng đã rất chắc chắn." Sư gia bên trái nhíu mày đưa ra ý kiến: "Vấn đề hiện tại là chúng ta nên làm thế nào?"