๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Trước khi mặt trời mọc phần lớn thế lực của Trưởng công chúa trong triều đã bị tiêu diệt sạch sẽ, thậm chí trước đây những quan viên này còn không biết tới một số thế lực trong số đó. Hành động lần này diễn ra nhanh chóng, quả quyết và tàn nhẫn; thu lưới quá sạch sẽ và gọn gàng, khiến cho tất cả các quan viên đều cảm thấy ớn lạnh.
Có người nói người chỉ huy vụ việc trong kinh đô là lão chó mực ở Giám Sát viện.
Đương nhiên các quan viên biết sự kiện lần này có cấp độ cao đến mức nào, nhưng lúc đứng trước hoàng thành tự mình suy đoán lại hiểu ra. Thiên hạ này dẫu sao cũng là của thiên hạ của bệ hạ, không phải thiên hạ của các Hoàng tử, càng không phải đồ chơi của Trưởng công chúa. Chỉ cần một ngày nào đó bệ hạ muốn làm, đương nhiên sẽ cực kỳ dễ dàng quét sạch đám người này.
Cũng chỉ tới thời điểm này các thần tử mới khôi phục sự kính sợ thường ngày đối với nam nhân chí cao ngồi trên ghế rồng kia, mới nhớ tới mấy năm nay đám người bọn mình có vẻ đã quen với vị bệ hạ luôn im lặng, mà quên mất công tích vĩ đại và vinh quang vô thượng của người năm xưa.