๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Đại Đông sơn là một trong những ngọn núi mỹ lệ nhất và kỳ dị nhất trên đời, quay về phía biển và đưa lưng về đất liền. Mặt trước ngọn núi là một vách đá trơn mượt như phỉ thúy, còn phía sau là những khu rừng xanh mướt do đất đai màu mỡ tẩm bổ. Trong suy nghĩ của mọi người, không ai có thể lên xuống vách đá trơn trượt ấy. Nhưng kỷ lục này cuối cùng đã bị Đề ti Khánh Quốc Phạm Nhàn phá vỡ một đêm trước.
Mặt chính của Đại Đông sơn vẫn rất hiểm trở. Ngoài một dãy bậc đá dài và thẳng tắp, dẫn thẳng vào trong đám mây trên đỉnh núi, không có lối đi nào khác. Muốn tấn công chỉ có thể theo con đường đó. Đặc biệt là ở nơi hẹp nhất, thường là một người giữ ải vạn người khó qua. Đây thực sự là một hiểm trở dễ thủ khó công.
Còn lý do quân phản loạn lựa chọn bao vây Đại Đông sơn, cũng bắt nguồn từ suy nghĩ đảo ngược. Nếu khó leo núi thế thì khi đại quân bao vây núi, những người trên núi cũng rất khó xuống.
Cho đến nay, phản quân đã kiểm soát tình hình rất tốt. Lực lượng của Khánh Đế đã cố gắng phá vây nhiều lần nhưng đều bị đánh bại thảm hại, không chút khoan nhượng. Sau khi đuổi lui về chân núi, phản quân đã kiểm soát hoàn toàn vùng đất quan trọng dưới chân Đại Đông sơn.