๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Trong khoảnh khắc này không biết bao nhiêu Hổ Vệ, vì trách nhiệm và sợ hãi trong lòng, đồng loạt rút đao ra.
Những thanh trường đao bay lượn giữa không trung, sắc bén đến mức có thể xé nát bầu trời, bao trùm toàn bộ thân hình Diệp Lưu Vân. Cùng lúc đó, đao thế cường thịnh như vậy chồng chất lên nhau hoàn toàn đủ sức chém Phạm Nhàn và Hải Đường thành nhiều mảnh.
Nhưng không chém trúng Diệp Lưu Vân.
Trên lối đi bằng đá chỉ nghe thấy tiếng kim loại va vào nhau kêu choang choang, chiếc mũ của Diệp Lưu Vân vẫn còn, còn bản thân lão như làn khói nhẹ, chỉ trong chớp mắt đã lướt qua từng lớp lưỡi dao, nhanh chóng đến phía trên bậc thang, bỏ lại những Hổ Vệ phía sau.