๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"Giám Sát viện... thực sự rất đáng sợ."
Kẻ chủ mưu phản loạn trong lòng nghĩ vậy, nhưng không quá thất vọng. Nếu hôm nay người tới là thích khách số một thiên hạ, dùng danh tiếng giết người lừng lẫy và bản lĩnh này để cứu Ngôn Băng Vân, thế thì mình không cách nào ngăn cản.
Có điều, chắc sẽ không ảnh hưởng gì.
Lý Vân Duệ cứ thế suy nghĩ, mắt híp lại nhìn các binh sĩ Thành Môn ti. Lúc này trời đã dần sáng, vầng thái dương phía chân trời bắt đầu phát ra vô số tia nắng nhỏ bé, dần dần tỏa hào quang, từ từ xua tan bóng đêm nồng nặc của kinh đô.