๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Lúc này, y lo cho Ngôn Băng Vân. Ngôn Băng Vân vào Thành Môn ti nhưng chưa có tin tức gì trở lại, hơn nữa người của Giám Sát viện phụ trách báo cáo cũng biến mất, điều này cho thấy có vấn đề. Phạm Nhàn đã báo cho Đại hoàng tử bắt đầu sắp đặt, chỉ có điều vẫn hơi băn khoăn không hiểu sao Ngôn Băng Vân không phát lệnh tiễn.
Bình minh lên ở chân trời, lòng Phạm Nhàn chợt động, cảm nhận như có điều tốt đẹp đang xảy ra trên đời này.
Những điều tốt đẹp ấy chắc chắn không tồn tại trong kinh đô. Kinh đô đang nguy cấp, vì vậy Phạm Nhàn tự an ủi mình – trong lúc nguy hiểm nhất, chắc chắn sẽ có người cưỡi mây ngũ sắc đến giải cứu mình.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑