๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Y cũng nhìn theo hướng Đại hoàng tử đang nhìn, chăm chú quan sát Chính Dương môn trang nghiêm dưới ánh mặt trời mới mọc, không nói gì thêm.
Cả tòa kinh đô vẫn chưa thức giấc theo ánh bình minh, hàng chục vạn dân chúng sợ hãi ở yên trong nhà, lắng nghe mọi động tĩnh bên ngoài. Các con hẻm giữa những khu dân cư, đường lớn Thiên Hà, các nha môn, tất cả đều im ắng vắng lặng, không bóng người qua lại.
Yên tĩnh và lạnh lẽo đến nỗi người ta tưởng rằng ban ngày mới lên vẫn còn là đêm dài vô tận, cả kinh đô giờ đây như một thành phố hoang vắng, một thành phố chết chóc.
Đúng lúc ấy, trong làn gió sớm đột nhiên vang lên một âm thanh bất thường, giống như cánh cửa nặng nề của kinh đô bị mở ra.