๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Trên Hoàng thành vốn thưa thớt mưa tên, bỗng dưng bùng nổ một trận mưa tên dày đặc chưa từng có kể từ khi chiến tranh bắt đầu. Hơn nữa, trên những mũi tên ấy đều toả ra màu đỏ rực, giống như màu sắc không may mắn mà vị tướng lĩnh của Tần Hằng trông thấy trước khi tử trận dưới Chính Dương môn.
Trong nháy mắt, tên lửa bắn xuống dưới thành, không cần chú ý bất kỳ mục tiêu nào, chỉ cần bắn vào đống bột phấn kia.
Trời đẹp trong ngày thu, thời tiết dần ấm áp, gió sớm đã ngớt, những hạt bột phấn vẫn lơ lửng rơi xuống, không bị gió thổi tan, càng không khiến Phạm Nhàn lo ngại bị thổi ngược lên thành, mà tạo thành một mảng sương mù lớn, bao trùm hơn ngàn quân phản loạn dưới chân thành. Nhìn cảnh liễu rủ thơ mộng bên sông chỉ thấy bóng người lờ mờ hoảng loạn.
Tên lửa bay vào trong làn sương, lập tức bùng cháy với tốc độ kinh hoàng, vô số ngọn lửa bốc cháy dữ dội, nhanh chóng hợp lại thành một biển lửa rộng lớn, như một con rồng lửa nằm ngang dưới chân thành, hay như mặt hồ lặng yên dưới ánh vàng rực rỡ của mặt trời, dần gợn sóng, dần sôi sục, rực rỡ và nóng bỏng đến mức che khuất cả ánh mặt trời.