๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Nhưng chính khoảnh khắc đó lại khiến Khổ Hà cảm thấy khó có thể tin nổi. Luồng chân khí hùng mạnh kia đã đi về đâu? Dù sao Đại tông sư vẫn là con người chứ không phải thần thánh. Ngay cả với trợ lực của Tứ Cố Kiếm, với cảnh giới thâm hậu của hai người, cũng không thể nào phân tán hết khí phách đã đạt tới đỉnh cao nhân gian chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy.
Giống như một quả cầu tràn đầy năng lượng, làm sao có thể tan biến toàn bộ chỉ trong chớp mắt?
Bất kỳ dòng năng lượng nào truyền đi cũng cần thời gian. Và thời gian càng ngắn, quá trình ấy càng tạo ra những chấn động kinh hoàng.
Cho dù là Khổ Hà, Tứ Cố Kiếm hay Diệp Lưu Vân, nếu lúc này phóng thích toàn bộ chân nguyên trong cơ thể giống như Hồng lão thái giám, ngay khoảnh khắc sau sẽ phải đối mặt với hậu quả nổ tung mà chết.