๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Chỉ trong chốc lát, trong đôi mắt nữ nhân xinh đẹp nhất lẫn tàn nhẫn nhất Khánh Quốc đã lướt qua biết bao cảm xúc trái ngược.
Phạm Nhàn đứng bên cạnh, lặng lẽ quan sát thay đổi của ả, không thấy chút điên cuồng đáng sợ nào, lòng an tâm phần nào. Nhưng y lập tức đoán ra nội dung của lá thư kia.
Cho dù Diệp gia đã phản bội, mình đã kiểm soát kinh đô, đều không khiến Lý Vân Duệ mất bình tĩnh đến thế. Vậy thì trên đời này chỉ có một người có thể khiến ả như vậy.
Lý Vân Duệ lại cúi xuống, cẩn thận đọc bốn chữ trên giấy: “Trẫm đã trở về”.