๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Con dao găm màu đen đã đâm vào bụng Lý Vân Duệ một lúc, nhưng bị tay áo rộng che đi khiến Phạm Nhàn không thấy được. Điều khiến y giật mình hơn cả là sau khi đâm đao vào bụng, Trưởng công chúa vẫn nói chuyện tự nhiên, không lộ ra chút đau đớn nào, thành công che mắt mình.
Do khoảng thời gian đó, chất độc đã len lỏi khắp người ả, xâm nhập vào trong tim, và nhẹ nhàng phủ lên gương mặt. Cho dù Phí Giới xuất hiện ở kinh đô bây giờ cũng chẳng thể cứu sống ả.
Phạm Nhàn cúi đầu, luống cuống chân tay nhìn con dao trong bụng ả, đặc biệt chú ý đến cán dao, trong lòng y phát lạnh vì con dao này thật quen mắt. Nhưng giờ không phải lúc để ý những chuyện đó. Một tay y đỡ vai Trưởng công chúa, một tay đặt lên bụng của ả, truyền vào đó tâm pháp vô thượng Thiên Nhất đạo bên Bắc Tề.
Một lúc sau, Trưởng công chúa vốn im lặng không có vẻ gì là đau đớn bỗng nhíu mày, oán trách nhìn y một cái rồi nói: "Ta chỉ muốn thực sự trải nghiệm cảm giác đau đớn và chết chóc, tại sao ngươi phải quấy rầy ta?"