๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Lúc này, cô giống như một con hổ đang sẵn sàng lao tới cắn xé con mồi. Bị phu quân lợi dụng, bị phụ thân lừa dối, bị gia tộc ruồng bỏ, làm sao cô có thể chịu nổi?
Trong lòng Phạm Nhàn trào dâng cảm thông, y bước đến bên cô, dịu dàng nói: “Cung Điển khuyên cô về phủ cũng vì tốt. Chỉ cần đợi sự tình lắng xuống, không phải cô và Thừa Trạch vẫn ở bên nhau sao?”
Diệp Linh Nhi giật mình, lúc này mới nhận ra người vừa đến là Phạm Nhàn. Trong mắt cô thoáng chút khinh miệt. Cô định nói lời châm chọc, nhưng đau đớn trào dâng khiến cô cúi đầu, im lặng khóc ồ lên.
Phạm Nhàn chưa từng thấy Diệp Linh Nhi yếu mềm đến thế, trong giây phút này cũng không biết phải an ủi thế nào.