๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Hắn nhìn chằm chằm vào mắt Phạm Nhàn: "Tại sao... thái độ của ngươi với Thừa Càn lại hoàn toàn khác so với ta?"
Chính Phạm Nhàn cũng không rõ lý do. Lời nói thẳng thắn của Nhị hoàng tử trước lúc lâm chung như mũi tên xuyên thấu tâm can. Tại sao y luôn khoan dung với Thái tử nhưng lại ra tay không lưu tình với lão nhị?
Đôi mắt mệt mỏi của Nhị hoàng tử dần rủ xuống, giọng điệu trầm trầm: "Ngay từ đầu ngươi đã không ưa ta. Tất nhiên, ta cũng không thích ngươi... Chúng ta quá giống nhau, chỉ có điều ta không may mắn bằng ngươi. Không ai muốn một người giống mình tồn tại, sẽ vô thức ra tay trước tiêu diệt đối phương."
Ánh mắt hắn lạnh lẽo và bất lực: "Nếu ngươi là Cổ công tử ở Vinh Quốc phủ thì ta chỉ là Chân Bảo Ngọc ở Kim Lăng thành, chỉ xuất hiện vài lần trong sách... Nhưng chính ta mới là thật, ta mới là thật!"