๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Bởi vì Hoàng đế biết thời gian còn lại của Thái hậu rất ít, hắn muốn mẫu thân ra đi thanh thản hơn một chút.
Tuy nhiên đến giây phút cuối cùng cáo biệt trước lúc lâm chung, vị Hoàng đế vốn luôn bình tĩnh trước mọi biến cố bỗng trở nên trầm tư. Sau một hồi suy nghĩ, cuối cùng hắn cũng hạ quyết tâm, mở miệng nói bên tai Thái hậu: "Mẫu hậu, hai mươi năm trước, trẫm đã nghe theo lời mẫu hậu. Nhưng hai mươi năm sau, trẫm quyết định nghe theo ý mình... An Chi là đứa trẻ không tệ."
Thái hậu sinh mệnh đang dần dần lụi tắt, thân thể gầy gò yếu ớt như khúc gỗ. Không rõ bà có nghe thấy câu nói ấy hay không, có hiểu được thông điệp kinh hoàng ẩn sau lời nói ấy hay không, nhưng cơ thể Lão Thái hậu bỗng cứng đờ.
Hoàng đế nhíu mày, quay sang nhìn khuôn mặt mẫu hậu.