๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Thế tử Tĩnh Vương Lý Hoằng Thành nhập quân được ba năm, luôn xung phong chiến đấu, tận tâm với binh lính, giỏi cả hành quân lẫn tác chiến, tiếng tăm vang khắp kinh đô và Trung Nguyên. Mọi người đều ca ngợi sau Đại hoàng tử chinh phạt phương tây, cuối cùng hoàng tộc lại xuất hiện nhân vật có thể lãnh đạo chiến đấu. Chính nhờ quân công, vị thế tử từng có quan hệ mập mờ với Nhị hoàng tử mới được Hoàng đế tin tưởng, thay thế Diệp Trọng, nắm quyền Tây Đại doanh ở Định Châu.
Nhưng ba năm qua, vị thế tử phong lưu, hào sảng ngày xưa giờ đây đã bị cát bụi nơi biên ải rèn giũa thành một dáng dấp khác. Hơn nữa, ba năm qua hắn chưa hề về kinh.
"Trong ba năm tuy biên giới gian khổ nhưng xem bộ dạng ngươi ở phủ Đại tướng quân, không phải không có thời gian về kinh." Phạm Nhàn rót đầy hai chén rượu, nói nhỏ: "Sao không về?"
Lý Hoằng Thành nắm chặt chết rồi, sắc mặt nặng nề, lâu mới nói: "Về làm gì?"