๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"Sao lại đặt tên là Phạm Lương?" Hải Đường tò mò hỏi. Cô biết sau đêm nay khó gặp lại người trẻ tuổi này nên liên tục hỏi han, muốn biết trong hai năm qua y sống ra sao, bên cạnh là những người thế nào.
"Nhàn thê chính là lương mẫu." Phạm Nhàn mỉm cười: "Thú vị phải không?"
Dần dà bộ lạc yên giấc, chỉ còn hai người Phạm Nhàn và Hải Đường bên đống lửa, cả hai dường như cảm nhận được điều gì đó, không hề buồn ngủ, im lặng chờ bình minh.
"Sắp sáng rồi." Hải Đường tựa vào vai Phạm Nhàn thủ thỉ, lúc sắp chia ly, cô gái mới lộ ra tình cảm nên có của một thiếu nữ.