๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Trong xe ngựa vang lên tiếng nói của Phạm Nhàn: "Đây là con gái nhà ai? Giữa đường lớn mà dám phá phách lung tung, còn chút phép tắc nào không? "
Câu nói này nghe y như ông cụ non, khí khái mười phần, cũng là câu Phạm Nhàn nhịn nhục nửa ngày trong xe mới nghĩ ra. Lời vừa này vừa thốt lên, đám người vây quanh cửa vương phủ biến sắc. Câu nói trông thì bình thường nhưng thực chất độc ác vô cùng, vừa mở miệng đã liên lụy đến gia giáo của tiểu thư, ra vẻ như mắng cô nhưng thực ra nhắm vào người đứng sau lưng.
Một gia tướng nhìn chằm chằm hai chiếc xe ngựa, cố nén cơn tức giận, nói: "Không biết là vị đại nhân nào đến đây?"
Ngoại trừ cô tiểu thư kia, toàn bộ Vương gia không ai dại dột. Người dám công khai nói như vậy trước cửa vương phủ, đương nhiên có chỗ dựa. Gia tướng này đã nhận ra dấu hiệu trên xe ngựa, biết đối phương là quan viên Giám Sát viện.