๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Quay đầu nhìn lại, Phạm Nhàn thấy trên tay trái nữ nhân điêu ngoa kia cầm một cây roi ngựa, sắc mặt không khỏi âm trầm, quản gia trung thành như thế phải trân trọng, vậy mà còn đánh đập, khiến ấn tượng về cô ả càng tệ đi.
Đúng lúc ấy, vị tiểu thư Vương gia thấy Phạm Nhàn không để ý đến câu hỏi của mình, tỏ ra kiêu ngạo, càng tức giận khôn xiết. Bị nhốt ngoài cửa Hòa Thân vương phủ nửa ngày, cô ả đã rất mất mặt, giờ một quan viên trẻ tuổi dám coi thường ả, làm sao chịu nổi, cơn giận dữ dâng trào, mắt đẫm lệ, tay trái vung roi vụt tới!
Trước khi roi ngựa sắp chạm đến chóp mũi Phạm Nhàn, y chỉ nhìn cô gái, trong lòng mỉa mai suy nghĩ, đời này chuyển sinh gặp gỡ nữ nhân đều có cái hay riêng, ở Vụ Châu khó tìm được tên ác bá nào, không ngờ hôm nay cuối cùng cũng gặp được một con cá mắt sưng.
Vài tiếng loạt xoạt, gió lạnh thổi qua, roi ngựa trên tay tiểu thư Vương gia gãy làm bốn khúc rơi xuống đất trước mặt Phạm Nhàn.