๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"Chỗ nào không tốt?" Phạm Nhàn nghiêm nghị nói: "Không cần ta nhắc, ngươi cũng biết căn cơ của ngươi là trong quân đội. Cô ta là con gái Vương Chí Côn, nếu ngươi lấy cô làm trắc phi chắc chắn sẽ thân thiết hơn với quân đội. Đừng quên, dù trong quân đội ngươi có uy danh rất cao, nhưng Chinh Tây quân năm xưa đã tan rã, ngươi không thể về Định Châu nữa, chức Đại thống lĩnh cấm quân cũng bị tước rồi.”
"Đây là ý của phụ hoàng." Ánh mắt Đại hoàng tử lạnh xuống, nói: "Không ngờ tính toán của ngươi lại giống với phụ hoàng."
Phạm Nhàn nhướng mày, ngồi xuống nói: "Ý của bệ hạ ai cũng thấy rõ... phải có nữ nhân vào Vương phủ, luôn luôn ngó chừng vị trí Vương phi. Nếu không muốn Vương phi bị phế bỏ, thì để Vương Đồng Nhi vào còn hơn người khác."
Đại hoàng tử nghi ngờ nhìn Phạm Nhàn, không hiểu sao ý kiến của y lại thay đổi lớn như vậy, nhất quyết cho Vương Đồng Nhi là lựa chọn tốt nhất. Cần biết sau lưng Vương Đồng Nhi là thế lực quân đội Yến Kinh, cộng với Hoàng đế bệ hạ âm thầm thao túng, một khi cô ta vào phủ chắc chắn sẽ đe dọa đến vị trí Vương phi.