๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phạm Nhàn cười nói: "Ngươi coi thường ta rồi. Tuy trước đây Ngôn Băng Vân từng nói cuộc đời ta dường như chinh phục thiên hạ bằng cách chinh phục nữ nhân... Nhưng với quân đội khu vực cộng thêm thế lực Diệp gia, ta sẽ không ngu ngốc đến mức dùng hai nữ đồ đệ mà ảnh hưởng đến thiên hạ. Dĩ nhiên, nếu có thể gây dựng quan hệ với quân đội thì cũng tốt."
Khi nói những lời này, tâm trạng Phạm Nhàn khá phức tạp. Kể từ khi vào kinh đô, bước vào quan trường kinh đô phức tạp, ảnh hưởng tới đại thế thiên hạ đã được năm năm, nhưng nỗ lực tiếp cận quân đội của Phạm Nhàn đều vô vọng. Mặc dù Hoàng đế dường như không còn đề phòng y nhiều, để Lý Hoằng Thành thân cận với y làm Đại tướng quân Định Châu quân, nhưng muốn đẩy thế lực của mình vào trong quân đội vẫn rất khó khăn.
Ví dụ như thủy quân Giao Châu, Phạm Nhàn từng nhờ Hứa Mậu Tài bố trí dần người vào, chờ thời cơ tiếp quản sau khi Tần gia phản bội. Nhưng không ngờ Hoàng đế đã sớm phát hiện ra, trực tiếp đánh rơi Hứa Mậu Tài. Dù nể mặt Phạm Nhàn mà tha chết cho Hứa Mậu Tài, nhưng thủy quân Giao Châu ngày càng rời xa tầm tay y.
Hơn nữa Phạm Nhàn để Hầu Quý Thường ở lại Giao Châu, cũng vì chuyện này mà uổng phí hai năm công sức, khiến sự nghiệp quan trường ngày càng khó khăn. Bây giờ không những không đuổi kịp danh tiếng của Dương Vạn Lý ở bộ Công mà còn kém xa thành tựu của Thành Giai Lâm ở Tô Châu.