๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phạm Nhàn thờ ơ nhún vai: "Muội muội của ta từ trước đến nay chưa bao giờ dám la hét với ta, khác hẳn với nàng."
Lâm Uyển Nhi nay đã sinh con trai, ước nguyện lớn nhất đã được giải quyết, thêm vào đó mỗi ngày bận rộn xử lý việc nhà họ Phạm và Hàng Châu hội nên dần có vẻ trang nghiêm phú quý hơn, thân thể càng thêm đẫy đặn.
Chỉ có điều, lúc bên cạnh Phạm Nhàn vị Quận chúa nương nương nàyvẫn không thể nào chững chạc được. Nghe thấy lời ấy, cô tức giận cắn răng, véo một cái lên người y, nói: "Chỉ biết nói năng châm chọc thiếp."
"Cứ tự nhiên đi, nàng vẫn là tiểu cô nương, đâu cần phải giả bộ trang nghiêm đứng đắn gì. Bộ dáng nàng cầm dao cắt cổ họng năm xưa mới đẹp thật." Phạm Nhàn cười ha hả nói.