๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Sau khi đại triều kết thúc, tiểu hội bế mạc, Hoàng đế cùng Đại hoàng tử, Tam hoàng tử và Phạm Nhàn tiếp tục mở một cuộc họp gia đình riêng tư quy mô nhỏ hơn nữa. Phạm Nhàn đi ra khỏi Hoàng thành cao ngất, mỉm cười ôn hòa nói lời xin lỗi với quản gia Hồ phủ, hôm nay trong phủ đột nhiên có chuyện khẩn cấp nên phải hủy bữa rượu, sẽ tới uống vào ngày khác.
Ngồi trên xe ngựa quay về phủ, Đằng Tử Kinh thấy hôm nay thiếu gia có vẻ rất vui, mắt cười híp lại, khóe miệng nhếch lên như mặt trăng. Nghĩ đến chuyện bà nương nhà mình gần đây cứ thúc giục, hắn thận trọng hỏi: "Thiếu gia..."
Phạm Nhàn quay đầu nhìn hắn, nghe người hầu trung thành này nói, mãi mới hiểu ra, vì trong phủ có người nhờ uy tín họ Phạm mà ra ngoài làm quan nhỏ, nên trong lòng Đằng gia cũng ngứa ngáy muốn thử.
Hiện tại Phạm phủ, mọi việc lớn nhỏ cơ bản đều giao cho Đằng Tử Kinh và thê tử của hắn lo liệu, đây cũng là điều Phạm Nhàn đã sớm dự liệu. Y nhìn Đằng Tử Kinh, mỉm cười nói: "Hôm nay là Khánh Lịch năm thứ chín, đã trễ năm năm rồi, ngươi ra ngoài cũng không có ý nghĩa gì."