๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Những quan lại bị Giám Sát viện trừng trị dã man, thường ngày khiếp sợ trước quyền lực của Phạm Nhàn, bắt đầu hy vọng đến ngày Phạm tiểu thư gả vào Hạ phủ, để được chứng kiến vẻ mặt như nuốt ruồi sống của Phạm đại nhân, sẵn sàng để xem một chuyện cười hay ho nhất.
Kể từ khi vào kinh, Phạm Nhàn hoàn hảo đến mức tạo áp lực cho nhiều người, hiếm có cơ hội để xem Tiểu Phạm đại nhân thất thố phẫn nộ, ai cũng không muốn bỏ lỡ, nên không biết bao nhiêu người âm thầm cổ vũ Hạ Tông Vĩ.
Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, Phạm Nhàn không làm gì cả, không xông vào cung cãi nhau với Hoàng đế bệ hạ, cũng chẳng phá cửa Đô Sát viện để đánh nhừ tử Hạ Tông Vĩ. Mọi người đều cảm thấy bất ngờ, bởi chuyện năm xưa Phạm Nhàn âm thầm đánh lén Hạ Tông Vĩ đã trở thành giai thoại lưu truyền khắp kinh đô. Nay Phạm Nhàn thấy muội muội phải gả cho Hạ đại nhân mà vẫn bình tĩnh đến vậy, hay là tính tình của Tiểu Phạm đại nhân đã thay đổi?
Chưa được hai ngày, mọi người biết được nguyên nhân cho vẻ bình tĩnh của y, hóa ra người này hoàn toàn không có ý định diễn kịch cho thiên hạ xem, mà chỉ điềm tĩnh ngồi nhìn, chờ đợi xem chuyện cười của người khác.