๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Thế tử Tĩnh Vương Lý Hoằng Thành vừa trở lại kinh đô báo cáo, mới từ cung đi ra chưa kịp về phủ, còn mặc giáp trụ, không mang theo một thị vệ nào, liền hỏi rõ địa chỉ y quán rồi một mình phi ngựa tới đây.
Phạm Nhàn đứng trên lầu xa xa nhìn thấy Lý Hoằng Thành xuống ngựa, gặp Hạ Tông Vĩ, hai người lễ phép chào hỏi rồi nói vài câu gì đó, quá xa nên không rõ nội dung, nhưng có thể thấy ánh mắt muội muội hơi vui mừng khi gặp cố nhân. Nhưng ngay sau đó, không hiểu Lý Hoằng Thành nói gì mà cãi nhau với Phạm Nhược Nhược.
Trong lòng Phạm Nhàn nhói lên, nghiêng đầu ra xem, y rất hiểu tính cách lạnh như băng của muội, lo ngại Lý Hoằng Thành nói lời không hay làm muội muội tức giận.
Đúng lúc đó, có vẻ như Hạ Tông Vĩ tiến lên giải thích vài câu, nhưng Lý Hoằng Thành không thèm nhìn tới, trực tiếp ra lệnh bảo gia đinh Phạm phủ đóng cửa y quán rồi trước ánh mắt hơi giận của Phạm Nhược Nhược, cực kỳ vô lý cưỡng ép bắt cô lên ngựa!