"๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Tư Lý Lý giúp y ẩn nấp không chỉ vì cảm kích ơn cứu mạng, trả nợ báo thù của y, mà còn vì những cảm xúc khó nói thành lời. Cô gái có thân thế ly kỳ, từng giả dạng kỹ nữ số một ở kinh đô, làm gian tế cho Bắc Tề. Nhưng người từng có quan hệ da thịt thân mật với cô, thậm chí có thể ví như nước sữa giao hòa, thế thì chỉ có mình nam nhân Phạm Nhàn.
Đặc biệt là trong đêm trăng sáng ấy, trong miếu hoang, trên chiếc giường lớn ngát mùi hoa quế, thân thể nam nữ giao hoà trong quan hệ phức tạp, ai biết chuyện gì đã xảy ra.
Con đường dẫn tới trái tim nữ nhân là ở bên dưới? Đó là lời ai nói? Dù sao cũng có lý, ít nhất ánh mắt của Tư Lý Lý nhìn Phạm Nhàn lúc này phức tạp đến mức khó tả.
Cuối cùng, Phạm Nhàn bị ánh mắt u uất của Tư Lý Lý đánh bại. Làm sao y quên được những năm xưa dưới trăng sáng bên bờ sông, trên xe ngựa, trong miếu hoang, trên thềm đình, với người con gái này. Nhưng y vẫn nghĩ cô khác với nữ nhân thế gian, có khả năng khống chế mạnh mẽ đối với tương lai của mình, nên mới vô thức giữ khoảng cách. Nhưng cuối cùng ánh mắt u uất này vẫn khiến cho y hiểu, cho dù có lợi hại đến đâu, nữ nhân vẫn là nữ nhân.