"๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Tiểu Hoàng đế Bắc Tề lạnh lùng nói: "Trẫm từng trông mong Phạm Nhàn, nhưng nghĩ kỹ lại, đã không cùng tộc thì ắt có lòng dạ khác, rốt cuộc hắn vẫn là đắ con tư sinh của Khánh Đế. Làm sao hắn lại suy nghĩ cho Đại Tề được? Nhất là trong những năm gần đây, trẫm quan sát hắn kĩ lưỡng, đã có thể khẳng định... Hiện giờ hắn còn quá non nớt so với Khánh Đế, càng không thể ảnh hưởng đến tham vọng của Khánh Đế."
Lang Đào lặng thinh một lúc lâu. Liên quan tới chuyện ở Định Châu thanh Châu, hắn hiện đang là thủ tọa Thiên Nhất đạo, đương nhiên hiểu rất rõ, đã có không ít đệ tử trên núi chết trong tay Giám Sát viện của Phạm Nhàn. Cuối cùng hắn nhẹ nhàng nói: "Không biết Đóa Đóa sẽ nghĩ thế nào."
Trong mắt Tiểu Hoàng đế lóe lên vẻ băn khoăn: "Nếu tiểu sư cô ở vị trí của trẫm, chắc cũng sẽ giết Phạm Nhàn."
Lúc này, thái giám giọng the thé bước từng bước nhỏ tới tới, vội vàng đi tới bên cạnh hai người, hạ giọng tâu: "Đã truyền chỉ cho Quý phi, lệnh cho Quý phi đến vườn hoa. Phòng đã trống."