"๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Nhưng Phạm Nhàn không hề để ý đến sự phẫn nộ của hắn, nhíu mày nói: "Trong mấy năm qua, ta và ngươi hợp tác khá ăn ý, bản thân ta cho rằng đã mang lại không ít lợi ích cho Bắc Tề, nhưng ngươi luôn nghĩ cách hại chết ta, có phải quá đáng lắm không?"
Lúc này Tiểu Hoàng đế vẫn đang bị đau đớn và sỉ nhục khốn đốn, không tin nổi nhìn Phạm Nhàn, dường như không hiểu từ đâu trên đời này lại nhảy ra một quái nhân không chút tôn kính đối với Hoàng đế như thế.
Phạm Nhàn thấy vẻ mặt cắn răng của hắn, lại cười khẩy, nói: "Ta chỉ vạch ra sai lầm của ngươi mà thôi."
Y bỗng nhắm mắt suy nghĩ giây lát rồi nhẹ giọng: "Xưa nay ta cho rằng ngươi là một vị quân vương đầy mưu trí, nhưng hành động hai năm gần đây có vẻ quá vội vàng thực dụng... Thế giới vốn tươi đẹp, sao ngươi lại nóng nảy đến thế, thật không hay chút nào."