๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Lão là người mạnh nhất, khiến lão bái phục ai đó rất khó, nên khi tuyên bố phục Phạm Nhàn, mặt Phạm Nhàn không khỏi đỏ lên, có phần ngượng ngùng.
Phạm Nhàn hiểu rõ lời bái phục này mang ý nghĩa thế nào, đối phương không bái phục Khánh Đế, không bái phục Diệp Lưu Vân mà lại bái phục mình, tất nhiên là vì những âm thanh đêm qua.
"Quá khen rồi, quá khen rồi." Y ho khan, che giấu vẻ lúng túng, nửa quay người đi.
Ánh nắng buổi sáng chiếu xuống hai người. Phạm Nhàn hết sức tự nhiên đứng bên cạnh xe lăn, nhíu mày cảm nhận cảnh tượng, trong lòng dâng lên cảm giác kỳ lạ.