๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Đi đến bên hai người, Tiểu Hoàng đế mỉm cười, trầm giọng nói: "Đúng là rất khó gặp Kiếm Thánh đại nhân."
Tứ Cố Kiếm hơi nghiêng đầu, cực kỳ vô lễ không trả lời câu hỏi, chỉ phất tay đuổi đồng tử kia đi xa. Một lúc sau, mới nhếch mép cười, nhìn Hoàng đế Bắc Tề nói nhỏ: "Bái kiến Hoàng đế bệ hạ."
"Kiếm Thánh đại nhân khách khí." Ánh mắt Tiểu Hoàng đế hoàn toàn không liếc nhìn Phạm Nhàn ngồi dưới chân mình, công phu nhẫn nhịn này này quả thực là hàng đầu thiên hạ.
Nhưng bề ngoài bình tĩnh lại bị Tứ Cố Kiếm phá vỡ dễ dàng. Vị Đại tông sư này đưa ánh mắt phức tạp cười cợt nhìn Hoàng đế Bắc Tề, khàn giọng nói: "Lão quái vật như ta không có gì đáng gặp, có điều một nữ Hoàng đế, quả thực người đầu tiên trong hơn ngàn năm qua. Có thể tận mắt nhìn thấy bệ hạ, ta rất vui mừng."