๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"Khi đó mẫu thân bao nhiêu tuổi?"
"Năm, sáu tuổi? Bảy, tám tuổi?" Tứ Cố Kiếm ngồi trên xe lăn, cau mày suy nghĩ một hồi lâu, dường như ký ức đã mờ nhạt qua thời gian. Lão nhổ một ngụm đờm xuống đất, nói: "Dù sao cũng chỉ là một tiểu cô nương."
"Khi ấy ngươi bao nhiêu tuổi?"
"Chắc chắn là hơn mười tuổi?" Tứ Cố Kiếm gãi đầu, nói: "Ngươi biết đầu óc ta vốn không giỏi, luôn nhớ không rõ loại vấn đề phức tạp này.”