๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Ba người cùng đi, ắt có người là thầy của ta.
Phạm Nhàn, Tiểu Hoàng đế đẩy xe lăn của Tứ Cố Kiếm, lặng lẽ rời khỏi gốc cây xanh, men theo con đường rất dài, bước vào phố phường sầm uất nhất Đông Di thành. Những lữ khách vừa nghỉ chân dưới gốc cây đã kinh hoàng tản ra, từ từ lan truyền câu chuyện vừa chứng kiến đến nhiều người.
Lúc này chưa nhiều người nhận ra người tàn tật trên xe lăn là ai, bởi Tứ Cố Kiếm là thần linh của Đông Di thành, rất ít phàm nhân từng gặp mặt. Người đi đường chỉ cảm thấy bộ ba này kỳ lạ, hai thanh niên tuấn tú đẩy một người tàn tật trên xe lăn, không giống thương nhân tới buôn bán hay du khách tới tham quan cảnh đẹp.
Phạm Nhàn không để ý đến ánh mắt xung quanh, chăm chú đẩy xe lăn, ánh mắt tự nhiên nhìn lên vai, gáy Tứ Cố Kiếm, hồi tưởng khoảnh khắc dưới gốc cây đại thụ, cảm nhận cảnh giới tông sư.