๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Bởi vì trong đời này, Ảnh Tử chỉ có duy nhất một cơ hội để thực hiện kiếm ấy.
Tàn kiếm không chút sắc bén đâm vào ngực Tứ Cố Kiếm, không trơn tru mà trái lại cảm giác như rách da xé thịt, đau đớn vô cùng.
Dường như Ảnh Tử cũng cảm nhận được nỗi đau của đối phương, bởi vì chính hắn cũng rất đau, đau đến run rẩy, cúi đầu, im lặng đâm xuyên, cắt rời.
Cắt rời quá khứ hai mươi mấy năm về trước. Trong nháy mắt ấy, Ảnh Tử như thấy được rất nhiều thứ, thấy được nhiều năm trước, tên ca ca ngốc nghếch lén lút dựng một túp lều nhỏ trên một vùng đất hoang ngoài thành rồi tự hào nói đây sẽ là nơi thánh địa võ đạo của thiên hạ sau này.