๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Tứ Cố Kiếm dựa vào tấm lưng rộng và vững chắc của ấu đồ, xoay đầu một cái, thoải mái nói: "Quay về Kiếm Lư."
Vương Thập Tam Lang buồn bã gật đầu rồi cõng người thầy gầy yếu đứng dậy, bước ra ngoài Kiếm Lư. Do thân thể đã yếu đến cùng cực, một số sư đệ liền đỡ hắn ta, cùng rời đi.
Tứ Cố Kiếm ra đi như thế, không nói lời nào, chỉ để lại mọi người đầy kinh ngạc. Phạm Nhàn nhìn Vân Chi Lan gần trong gang tấc, nói: "Vân đại gia, ngươi đã làm trái ý Kiếm Thánh đại nhân mấy lần, lẽ nào còn muốn thêm một lần nữa?"
Vân Chi Lan im lặng một hồi, liếc nhìn Ảnh Tử dưới thềm đá rồi nói: "Thật ra ta cũng rất muốn cõng sư phụ, chỉ có điều ta phải gánh vác quá nhiều thứ."