๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Khánh Đế là con người, ngài rất hoài niệm những khung cảnh xưa ấy. Chính vì thế, sự phản bội của Trần Bình Bình khiến những kỷ niệm đẹp đẽ ấy bỗng chốc đầy nghi kỵ và khó tin, nên ngài cảm thấy phẫn nộ.
Ngoài phẫn nộ, trong lòng ngài còn một cảm xúc rất phức tạp. Cách đây vài năm, vì sự kiện Huyền Không miếu, Phạm Nhàn bị thương nặng suýt mất mạng. Sau khi lành vết thương, một ngày tuyết rơi, chàng trai trẻ ấy ngồi xe lăn vào cung và trò chuyện rất lâu với Hoàng đế bệ hạ.
Đó là lần đầu Hoàng đế bệ hạ nói chuyện với Phạm Nhàn. Dù vẫn không công khai quan hệ giữa hai người như lần trong tiểu lâu, nhưng với Khánh Đế đó vẫn là một cuộc gặp gỡ vô cùng quan trọng.
Tối nay nhìn thấy chiếc xe lăn, ngài lại nhớ đến Trần Bình Bình, nhớ đến Phạm Nhàn bị thương, cảm xúc trở nên rất phức tạp. Ngài chậm rãi nói: "Trẫm phải trút thiên đao vạn quả lên lão chó kia vì lão ta quá độc ác, gian trá đến cùng cực."