๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Hoàng đế nhắm mắt, im lặng một lúc rồi nói: "Chuyện năm đó, trẫm không muốn giải thích gì với ngươi. Nhưng trẫm nghĩ, có lẽ họ vẫn ở trên trời nhìn xuống, còn ngươi là con trai trẫm và mẹ ngươi, có lẽ ngươi như đôi mắt họ để lại nhân gian... Trẫm không giết ngươi chỉ để chứng minh với ngươi và những ai quan tâm ngươi rằng, trẫm... mới đúng."
Ngài mở mắt, lạnh lùng nói: "Còn họ, tất cả đều sai."
Phạm Nhàn cúi người, thi lễ rất sâu, đáp: "Thần sẽ ở lại kinh đô, chứng kiến sự nghiệp vĩ đại của bệ hạ."
Y không cảm tạ ân huệ không giết của Hoàng đế, vì không cần cảm tạ. Hoàng đế để y sống, tất nhiên y sẽ sống tốt, mở mắt thay Diệp Khinh Mi, thay Trần Bình Bình và nhiều người xưa nhìn ngắm tất cả.