๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Hắn ta chỉ vào các tướng dưới quở trách: “Một ngàn, chỉ một ngàn người mà đã khiến lũ các ngươi sợ hãi thế sao? Đối phương cũng là binh sĩ của ta Đại Khánh, có thật sự dám động thủ với quân đội do triều đình phái tới chăng?”
“Đó là Hắc Kỵ...” Một tướng run rẩy nói: “Trần Bình Bình đã chết, Tiểu Phạm đại nhân bị quản thúc ở kinh đô, ai biết bọn Hắc Kỵ giết người không chớp mắt kia... có thật sự rút gươm ra không.”
Khóe mắt Vương Chí Côn giật giật nhưng không còn quở trách gì nữa. Cuộc hành quân bí mật lần này danh nghĩa là tuân theo chỉ thị huấn luyện mùa đông của Khu Mật viện, thực chất là hắn ta vâng theo mật chỉ từ trong cung của Hoàng đế bệ hạ.
Đúng như đã nói trước đó, đây là hành động thăm dò của Hoàng đế đối với Đại hoàng tử ở phương đông xa xôi.