๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phạm Nhàn thở dài: "Bây giờ đâu còn quan tâm tới những chuyện đó. Mặc dù lúc trước ta làm Chính khanh Thái Thường tự đã gây ra việc này, nhưng trong lòng chúng ta đều hiểu rõ, cuối cùng vẫn chỉ là ý muốn của Hoàng đế bệ hạ thôi."
Đến đây không còn gì để nói thêm, vừa lúc hai người cũng đã đi qua cầu gỗ trên hồ tới giữa đình. Căn đình được bao quanh bởi các cửa sổ kính, ánh sáng xuyên qua nhưng gió không lọt, có vài lò sưởi ấm áp, không khí như xuân, khiến lòng người thư thái. Phạm Nhàn nhắm mắt, nhìn bốn thiếu nữ đang tụ tập nói chuyện ở góc đình, không khỏi thở dài.
Năm đó vào đông giá, Phạm Nhàn với tư cách phò mã của quận chúa được triệu vào cung, dưới ánh mắt lạnh băng của Thái hậu, vô cùng miễn cưỡng ăn một bữa thịt dê. Hình như cũng chính năm đó, Đại hoàng tử mở tiệc mời khách chính là tại đình này. Ngoài Thái tử ra, tất cả thế hệ trẻ hoàng tộc Lý gia đều có mặt, bao gồm cả Nhị hoàng tử nữa.
Nay Thái hậu đã mất, Nhị hoàng tử cũng vậy, Thái tử cũng đã khuất. Những người đáng chết hay không đáng chết đều đã ra đi, chỉ còn Phạm Nhàn bị giam ở kinh đô, Đại hoàng tử tận Đông Di xa xôi, Tam hoàng tử bị giam cầm trong cung, cùng năm thiếu nữ này.