๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Cuộc đại chiến thiên hạ đã bùng nổ, chiến trường tàn khốc đã dựng lên, hài cốt chôn trong đất, máu thịt văng khắp nơi, tiếng quạ đen kêu thảm thiết giữa gió tuyết, tàn khốc hung hiểm vô cùng, bao trùm cả thiên hạ, như bóng ma không thể xua đuổi, che khuất bầu trời trên đầu tất cả.
Ngay cả trong tình thế căng thẳng tới mức như vậy, nhiều ánh mắt, kể cả của các tướng lĩnh trên chiến trường, vị Hoàng đế tối cao, kẻ nghịch tử cô độc, đều hướng về kinh đô, bởi họ biết, thắng bại thực sự, hướng đi của thiên hạ vẫn nằm trong tay cặp cha con ở Nam Khánh, hai con người đối xử với nhau quá tàn nhẫn vô tình.
Đúng như Hoàng đế Khánh Quốc từng nói với Diệp Hoàn, sinh tử giữa ngài và Phạm Nhàn mới là điểm then chốt thực sự. Chỉ là cục diện này không phải do con người tạo ra, mà là kết quả từ nhân quả bao năm qua, cuối cùng đông cứng lại. Trong quá trình đông cứng đó, chính Hoàng đế, nữ nhân đã khuất, Trần Bình Bình dưới mưa thu, cho đến bản thân Phạm Nhàn đều có vai trò đẩy nhanh tiến trình, khiến cục diện trở nên vô phương giải quyết, thành một ngõ cụt.
Chỉ có kiếm mới chém đứt nút thắt, chỉ có sinh tử mới giải thoát được.