Tại phía đông bắc cách kinh đô Khánh quốc ước chừng bốn nghìn dặm, chính là thượng kinh huy hoàng tráng lệ. Nơi đây tuyết thế thật lớn, tuyết như lông ngỗng nhẹ bay rối rít rơi xuống, phố lớn ngõ nhỏ thượng kinh giống như một cửa hàng đầy chăn bông trắng, mà một số gian nhà đã đốt lò sưởi nên mái nhà không thể đọng tuyết, lộ mái nhà màu đen, màu sắc đối sánh càng tôn thêm xinh đẹp.
Từ cửa thành đã có thể nhìn thấy hoàn cung dựa vào núi mà xây, mái hiên thuần khiết màu đen so với màu đen của mái dân trạch dường như đậm hơn đôi chút, trên núi tuyết nham tầng tầng phi tuyết đọng trên lá cây, thác chảy đã hơi nhu nhược thành suối băng, đường đá dốc mà cô thanh, Đông sơn cùng Thanh cung cực kỳ hài hòa dung thành một thể.
Sau khi mùa hè qua đi, Bắc Tề cũng xảy ra rất nhiều chuyện, kinh hãi nhất tự nhiên là Trấn Phủ Tư Chỉ huy sứ đại nhân Trầm Trọng bị ám sát, đứng sau vụ việc chính là hùng suất Thượng Sam Hổ, hôm nay còn bị giam lỏng trong phủ, mà thái độ của triều đình cùng trong cung, lại rất rõ ràng, sau khi Trầm Trọng chết lập tức bị gán vô số tội gian, Trầm gia cửa nát nhà tan, chỉ có vị Trầm đại tiểu thư mà mọi người trong thượng kinh rất quen thuộc đột nhiên biến mất mất tích.
Trầm Trọng đột nhiên tử vong, đối với cẩm y vệ mà nói, là một đả kích cực kỳ trầm trọng. Vốn cơ cấu đặc vụ Bắc Tề có chút chênh lệch nhỏ bé, bị Hoàng Đế trẻ tuổi dùng thủ đoạn, mất đi một nhân vật lĩnh quân rất có tâm cơ, lộ vẻ càng thêm yếu đuối, vì vậy tiếng nói của Thái hậu cũng mất đi không ít trọng lượng.
Trong vòng mấy tháng, tất cả người của cẩm y vệ đều có chút e sợ trong lòng, vẫn không có ai tới tiếp quản nha môn này, không biết triều đình sẽ xử trí như thế nào. Cũng may vài ngày trước triều đình rốt cục phát chỉ dụ, công tử nhà Trường Ninh Hầu, cũng chính là Hồng Lư Tự thiếu khanh Vệ Hoa chính thức nhận vị trí để trống của Trầm Trọng.