TRUYỆN FULL

[Dịch] Khánh Dư Niên

Chương 446: Đêm đỗ Dĩnh châu có tặc tới

Dĩnh châu nằm phía bắc đại giang, tọa lạc giữa vô số sông núi vây quanh, hướng đông là Giang Nam giàu có và đông đúc, nhìn lên tây bắc, chính là kinh đô Khánh quốc đầu mối yếu địa, châu này cách hai nơi phồn hoa nhất của Khánh quốc cũng không xa, vừa đúng tại chỗ Vị hà cùng đại giang giao hội, mặc dù hai bờ sông núi cao trùng điệp mang đến rất nhiều bất tiện về mặt giao thông, nhưng tiện đường sông, lại là giao thông đầu mối, theo lý mà nói, hẳn là thương nhân tụ tập, cảnh tượng bận rộn, dân sinh an vui mới phải.

Chẳng qua hôm nay Dĩnh châu thành lại có vẻ có chút lụi bại, cũng không phải là cảnh vật ảm đạm thế nào, phòng xá cũ nát ra sao, chẳng qua là người đi đi lại trên đường sắc mặt trầm muộn, không có sinh khí, bên cạnh đám người bán hàng rong u uống cũng không có tinh thần, bánh rán, trái cây... đều giống như nguội lạnh, ỉu xìu nằm đó.

Ngay cả trên bến tàu ngoài thành, cũng không náo nhiệt, thuyền dọc theo Khánh quốc hà đạo xuống đây, phần lớn lựa chọn đi bến tàu ở hạ du để bỏ neo, mà bỏ qua nơi này, trên bến tàu chẳng qua chỉ thưa thớt mấy con thuyền, liền lộ ra một chiếc thuyền lớn trong đó có tám phần là mới càng thêm nổi bật.

Sở dĩ Dĩnh châu biến thành bộ dáng như hôm nay, một trách trời, năm ngoái đại giang dâng hồng thủy, vỡ tung đê đập đầu nguồn, bao trùm khắp nơi, không biết bao nhiêu người chết đuối, đã hỏng bao nhiêu phòng ốc, may nhờ sau khi tai họa khí hậu lạnh lẽo, không có phát sinh tình hình bệnh dịch, nhưng mà hành hạ thương gân động cốt như vậy, cũng làm cho cả Dĩnh châu đều lộ vẻ không khí trầm lặng.

Hai trách quan, cho dù Dĩnh châu Tri châu này là môn sinh của Thiên Tử năm đó, nhưng không được nửa điểm phúc phận từ Thánh Thiên Tử, cả ngày chỉ biết ở trong châu thành ra oai tác quái, bợ đỡ cấp trên, ức hiếp dân chúng, chớ nói sửa chữa hà đạo, ngay cả trị an bình thường cũng không duy trì nổi, chỉ biết sưu cao thuế nặng vơ vét. Hơn nữa vẫn tương truyền, vị Tri châu đại nhân này cùng sơn tặc trong núi bên kia sông có chút liên quan. Như thế một châu chi mục, tự nhiên dân sinh điêu linh, thương lữ tiềm hành, thương nhân đứng đắn trốn còn không kịp, còn ai dám ở lại trong thành.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất