๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Hạ nhân trong phủ câm như hến, Khâm sai đại nhân đi rồi, còn ai dám đắc tội với vị này đây? Ngay cả tiên sinh dạy học mà phủ Tổng đốc cẩn thận mới tới dạy mà hắn cũng dám đá, mình lắm miệng một hai câu chẳng phải chết chắc rồi?
Tam hoàng tử đang phẫn nộ, khóe mắt lại liếc thấy một người đang lén lén lút lút đi dọc hàng lang ra ngoài. Cậu nhóc nhanh chóng quát ngừng, đi tới xem thử... lại phát hiện ra là môn sinh thân tính của Phạm Nhàn tên là Sử Xiển Lập.
Tuy cậu nhóc rất ngang tàng nhưng nể mặt Phạm Nhàn, dẫu sao cũng không tiện làm gì Sử Xiển Lập, chỉ tò mò hỏi: “Sử tiên sinh định đi đâu thế?”
Sử Xiển Lập như bị dọa giật bắn mình, nịnh bợ nói: “Kính chào điện hạ, ta đang định ra ngoài ngao du.”