๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
“Thuộc hạ hiểu rồi.”
“Đối với kẻ địch, chúng ta phải tác động vào nội bộ, tiến hành phân hóa, giảng giải lý lẽ, phân loại đối xử, đoàn kết tất cả những gì có thể đoàn kết được... Xem xem ba ngày sau ai sẽ nhảy ra là biết người nào cự tuyệt ý tốt của bản quan.” Phạm Nhàn mỉm cười nói: “Không chỉ là nhắm vào các Ti khố, chắc thân tín của Trưởng công chúa ở Nội Khố cũng không bỏ qua cơ hội tốt như vậy. Trong mắt phe Tín Dương, nếu ta đắc tội với tất cả các Ti khố, đương nhiên Nội Khố sẽ gặp cảnh tê liệt, trong thời điểm này chắc chắn chúng sẽ nhảy ra, ngươi bảo bảo người xung quanh hai ngày này chú ý quan sát một chút, cuối cùng lập một danh sách. Mấy nhân tố bất ổn này, ta sẽ mời từng kẻ một đi.”
Cuối cùng Tô Văn Mậu cũng hiểu được, Đề ti đại nhân muốn thanh lọc triệt để, lại nghĩ tới đoạn trò chuyện trong sân sau, hắn mỉm cười nói: “Có điều... đại nhân, Phó sứ là có quan hệ với Nhâm gia, có thể tin tưởng được. Nhưng Diệp gia?”
Phạm Nhàn biết hắn đang lo lắng điều gì, theo tin tức từ kinh đô đưa tới, sau khi Đại hoàng tử và Đại công chúa Bắc Tề thành hôn được vài ngày, cuối cùng Diệp Linh Nhi cũng gả cho Nhị hoàng tử. Còn Nhị hoàng tử cũng nhân cơ hội này nhờ Thái hậu ra mặt, được thả khỏi phủ đệ, không bị giam lỏng nữa.