๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
“Đang uy hiếp bản quan ư?” Phạm Nhàn mỉm cười: “Trước đó khi trên đường ta đã từng nói một câu... Trương đồ tể chết rồi, chẳng lẽ phải ăn lợn sống? Thiếu mất mấy tên Ti khố các ngươi, chẳng lẽ bản quan không thể chăm lo cho Nội Khố?’
Chủ quản Ất phường cười thảm thiết: “Thật không? Đúng là chúng ta đã coi thường quyết tâm của Khâm sai đại nhân rồi, nhưng hình như ngài cũng coi thường mấy công phường không hề bắt mắt này rồi!”
Câu cuối cùng của không khác nào gào rống lên, hiển nhiên đã tuyệt vọng, nhưng có biến thành quỷ cũng muốn xem xem rốt cuộc Phạm Nhàn sẽ hủy hoại Nội Khố như thế nào.
Suy nghĩ rất tàn nhẫn.