๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Mãi tới giờ phút này, Phạm Nhàn mới bực bội thừa nhận, đúng là mình đã xem thường vị quân vương trẻ tuổi ở phương bắc.Do Khánh Quốc trông coi cực kỳ nghiêm ngặt con gà vàng bắt mắt nhất thiên hạ Nội Khố, các nước cũng chẳng có cách nào, loại chuyện trộm cắp công nghệ đã làm mười mấy năm mà không thành công... Ai ngờ Hoàng đế Bắc Tề lại bố trí lắt léo, chơi chiêu nhưng vậy!
Đối với Hoàng đế Bắc Tề mà nói, nếu làm ăn trộm mà không trộm được bảo bối nhà ngươi, làm giặc cướp mà không đánh thắng được hộ vệ nhà ngươi, thế thì ta sẽ lắc mình biến hóa, biến thành một thương nhân tư bản không có tên tuổi, lẫn vào quá trình nhà ngươi bán bảo bối. Tuy không được ăn miếng đầu nhưng cũng không phải ăn chút đồ thừa! Chẳng qua sau khi bố trí ván cờ trải khắp thiên hạ này lại xuất hiện biến cố khiến người Bắc Tề vui mừng là Phạm Nhàn, thế nên Hoàng đế Bắc Tề càng trở nên hào phóng và trầm ổn.
Phạm Nhàn thở dài, trên đời này còn nhiều người thông minh tuyệt đỉnh, đa mưu túc trí. So với họ, người theo chủ nghĩa quốc tế như y đúng là mang đậm ý vị của chủ nghĩa lý tưởng.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑