๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Nói tới chuyện dùng bạc ném người, đương nhiên trên đời này Minh gia là kẻ ném tới kinh tâm động phách nhất, cả ngàn cả vạn, khí thế vô song, một lần ném ra tận bốn mươi vạn lượng bạc trắng, định ném tới mức Phạm Nhàn chóng cả mặt. Tuy không thành công, nhưng khí phách cỡ đó thì đám người đút lót nhận hối lộ trong kinh đô làm sao chạm đến được.
“Khâm sai đại nhân, phụ thân... Lão Phạm đại nhân là Thượng thư bộ Hộ trong triều đình Đại Khánh ta, còn quản lý cả Quốc Khố.” Minh Lan Thạch cười khổ nhắc nhỏ: “Nếu nói tới bạc, bạc của hắn cũng chẳng ít hơn Minh gia chúng ta.”
“Phạm Thượng thư?” Minh Thanh Đạt chế nhạo nói: “Bộ Hộ không có hành động gì thì thôi, nếu Khâm sai vì chèn ép Minh gia chúng ta mà vận dụng lực lượng của phụ thân hắn... thế thì mọi chuyện này lại thú vị rồi. Công chúa điện hạ vẫn luôn yên tĩnh như vậy, chắc chắn là đang chờ tới lúc đó.”
...