๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Muốn nhận được hạng mục tiêu thụ lớn theo đúng quy củ hoang đường mà triều đình thiết lập, hình như chỉ có nhà mình có năng lực này.
“Chuyện trên biển đã ổn thỏa.” Cuối cùng chủ nhân Minh gia chậm rãi nói: “Con làm sao cho vị trong nhà kia cũng im miệng đi.”
Minh Lan Thạch nghe chuyện trên biển đã ổn thỏa, toàn thân không khỏi buông lỏng. Đó là nhược điểm lớn nhất của Minh gia, chỉ cần thanh trừ sạch sẽ, theo cách làm việc ổn định của Minh gia tại khu vực Giang Nam, chắc Phạm Nhàn cũng không nắm được lý do gì để đối phó với mình. Nhưng nghe tới câu nói cuối cùng, trong lòng Minh thiếu gia không khỏi phát lạnh.
Hắn không biết phụ thân làm sao dẹp yên chuyện trên biển, đám hải tặc chiếm cứ hải đảo bị diệt khẩu như thế nào, nhưng trong số những trợ thủ hỗ trợ cho Minh gia trong chuyện này chắc chắn cũng có một phận là tới từ quân đội. Có điều phụ thân cực kỳ kín miệng, thế nên ngay cả vị thiếu gia Minh gia là hắn cũng không biết rốt cuộc lần này trong kinh đô vận dụng quân đội bên phía nào.